Nhiều nhà điểu hành doanh nghiệp nhỏ lấy tín dụng thương mại 30 đến 60 ngày từ các nhà cung ứng của họ để làm một phần vốn khởi nghiệp (và phát triển) của họ. Ví dụ, một chủ hiệu giày có thể nhận lô giày trị giá 3.000 USD từ một nhà bán sĩ với thời hạn thanh toán trong 60 ngày. Nếu chủ hiệu này hiểu khách hàng của mình và xử lý hàng tồn một cách khéo léo, có thể cô sẽ bán được tất cả hoặc hầu hết số giày đó trong vòng 60 ngày và dùng số tiền thu được để thanh toán hóa đơn đến hạn. Trong thực tế, nhà cung ứng đã cấp vốn cho phần hàng tồn kho đó mà không tính phí, đối với người chủ doanh nghiệp thì đây là một vụ thỏa thuận tốt hơn là dùng hạn mức tín dụng ngân hàng hay một hình thức khác phải trả lãi suất. Dĩ nhiên, tín dụng thương mại là một loại nợ ngắn hạn và phải được phản ánh trên bảng cân đối kế toán như sau:


Tài sản lưu động Nợ ngắn hạn
Hàng tồn 3.000 USD Khoản phải trả 3.000 USD

Nếu chủ hiệu giày bán được toàn bộ số giày lấy 5.000 USD, thì hàng tồn còn lại là 0 nhưng tiền mặt thì tăng lên 5.000 USD. Khoản phải trả vấn giữ nguyên cho đến khi thanh toán hóa đơn. Ngoài ra còn có thuế thu nhập phải trả từ doanh thu, trong trường hợp này là 800 USD. Và để giữ cho hai bên của sổ kế toán cân bằng nhau, vốn của chủ sở hữu tăng lên 1.200 USD, như sau:


Tài sản lưu dộng Nợ ngắn hạn
Tiền mặt 5.000 USD Khoản phải trả 3.000 USD Hàng tồn 0 USD Thuế thu nhập 800 USD
Vốn chủ sở hữu t .200 USD

Đây là cách cân bằng bảng kế toán khi thực hiện các hoạt động kinh doanh.
